Sat, 05 / 2014 2:46 AM |

Chị nổi tiếng xinh đẹp nhất vùng lại nết na. Mười bảy tuổi, đã có hơn chục đám tới hỏi cưới chị. Bố mẹ chị từ chối vì thương chị còn trẻ dại. Thế rồi, đùng một cái chị lên xe hoa về nhà một kẻ mồ côi trong vùng khi mới bước sang tuổi […]

Chị nổi tiếng xinh đẹp nhất vùng lại nết na. Mười bảy tuổi, đã có hơn chục đám tới hỏi cưới chị. Bố mẹ chị từ chối vì thương chị còn trẻ dại.

Thế rồi, đùng một cái chị lên xe hoa về nhà một kẻ mồ côi trong vùng khi mới bước sang tuổi mười chín. Chồng chị vừa xấu xí, ít học lại cục cằn, thô lỗ. Ngày chị lấy chồng, hàng xóm, bạn bè không ai tin nổi. Ai cũng tiếc nuối cho một bông hoa đẹp cắm bãi sình lầy.

Chị hiền lành, nhân hậu, lại hay yếu lòng và thương người. Lợi dụng điểm yếu đó của chị, hắn đã lên kế hoạch để cưới bằng được chị. Trước mặt chị, hắn luôn tỏ ra là người chịu thương chịu khó. Tính thô lỗ, cục cằn của hắn, hắn đổ lỗi vì bố mẹ hắn mất sớm, không có ai dạy dỗ, nên giờ hắn cần chị để bảo ban hắn.

Ban đầu chị cự tuyệt hắn. Hắn tìm cách săn đón chị mỗi khi chị có dịp ra ngoài, bởi bố mẹ chị ngăn cản chị quen một người như hắn. Hết lần này đến lần khác, hắn quỳ gối khóc lóc cầu xin chị thương hắn, thương cho hoàn cảnh của hắn. Mặt khác, hắn chặn đánh tất cả những gã trai dám bén mảng tới gần chị, dù chỉ là bạn bè hay là người đang có ý muốn tìm hiểu chị. Hắn cứ dai dẳng đeo bám chị suốt hai năm ròng.

Rồi chị cũng xiêu lòng, chấp nhận lấy hắn với suy nghĩ: "Kén cá chọn canh rồi có khi lại xôi hỏng bỏng không. Thôi thì lấy một người thật thà, yêu thương mình thế là được rồi". Ngày cưới chị, mẹ chị khóc hết nước mắt, bởi người từng trải như bà đủ biết cuộc đời con gái mình sẽ khổ vì trót lấy nhầm chồng.

Bi kịch đến với chị quá sớm khi chị chưa kịp biết hạnh phúc là gì. Cưới được chị rồi, hắn bộc lộ bản chất là kẻ gia trưởng, vũ phu, vô học.

Lấy nhầm chồng 1
Dù đã muộn, dù cuộc đời đã lỡ dở vì lấy nhầm chồng song giờ chị và các con cũng đã thoát khỏi
chốn địa ngục đó để làm lại cuộc đời (Ảnh minh họa).

Hắn hận bố mẹ chị trước đây ngăn cấm chị đến với hắn, hắn không cho chị về thăm họ. Chị sinh bé gái đầu lòng được vài tháng, hắn đã thẳng tay đánh chị, chỉ vì chị giấu hắn về chúc Tết bố mẹ. Hắn bắt chị làm tất cả mọi việc như một ô sin, còn hắn ung dung lao vào mấy trò đỏ đen.

Ngày chị sinh bé gái thứ hai, đúng một tháng trời hắn không thèm nhìn mặt con lấy một lần. Hắn đay nghiến chị không biết đẻ, hắn bỏ mặc chị với hai đứa con thơ, còn hắn chỉ biết chơi bời tối ngày. Chị rơi vào trầm cảm, nhưng rồi thương con nhỏ dại, chị nuốt nước mắt để sống tiếp.

Con người hắn càng ngày càng tệ bạc. Đi thì thôi cứ về là hắn chửi, hắn chửi chị như cơm bữa, chỉ cần chị có chút phản kháng là hắn đánh chị không thương tiếc. Dù đã là gái hai con, lại chịu nhiều khổ cực từ hắn nhưng chị vẫn đẹp. Vẻ đẹp của chị vẫn làm bao người khao khát. Mấy thằng bạn bạc của hắn không tiếc lời khen chị. Hắn không những không thấy tự hào mà hắn còn bực tức vì ghen tuông. Hắn trút những bực tức đó lên đầu chị, lên đầu con hắn. Hắn hả hê khi thấy chị khóc vì đau khổ.

Hắn tàn ác với chị như vậy, chị chỉ còn biết cam chịu chứ không dám bỏ hắn. Chị sợ bố mẹ chị sẽ không sống nổi nếu mang tiếng có đứa con gái bỏ chồng. Khi đứa con thứ ba ra đời vẫn là con gái, cuộc đời chị như rơi vào địa ngục. Ngoài phải chịu những trận đòn thừa sống thiếu chết của hắn, chị phải nai lưng làm tất cả mọi việc có thể để kiếm tiền nuôi bốn đứa con thơ và nuôi nợ hắn. Hắn ngoài chơi bời trác táng còn ngang nhiên cặp với hết người nọ, người kia trước mắt chị. Chị đã khóc bằng máu vì hắn.

Hắn tàn ác không chỉ với chị mà với cả các con. Đã nhiều lần hắn cầm dao phi vào chị, vẫn may chị cao số nên tránh được, nếu không có lẽ chị đã ở thế giới bên kia từ lâu rồi. Con chị đứa nào cũng phải chịu những đòn roi chi chít từ hắn. Hắn còn nhẫn tâm cầm chân con dốc đầu xuống giếng để dọa giết. Sống với người cha độc ác như vậy, các con chị đã chịu nhiều tổn thương về thể xác lẫn tinh thần.

Sau hai mươi ba năm chịu đựng, cuối cùng ngày chị giải thoát khỏi hắn cũng tới. Để hắn chịu ly hôn, chị đã phải gánh hết nợ nần, tay trắng ra đi cùng ba đứa con. Ai cũng bảo chị ngốc, sao lại để mình thiệt thòi như vậy. Nhưng với bản tính hiền lành, nhân hậu, chị không muốn tranh giành. Hơn nữa, chị chỉ là một người phụ nữ thôn quê đâu hiểu nhiều về luật pháp. Chị tin mọi việc đều sẽ có nhân quả.

Dù đã muộn, dù cuộc đời đã lỡ dở vì lấy nhầm chồng song giờ chị và các con chị cũng đã thoát khỏi chốn địa ngục đó để làm lại cuộc đời. 

Nguồn: trithuctre

Bài viết cùng chuyên mục